"Quan nhất thời, dân vạn đại" câu thành ngữ và cũng là một lời khuyên bảo cho tất cả chúng ta. Thiết nghĩ không ai lại không nhận thức được điều đó.
Người CS cũng không ngoại lệ. Họ biết, mức am hiểu của họ cũng tương đối khá đầy đủ, tuy nhiên bởi nhiều lý do mà nguồn gốc xuất phát của nó hoặc từ ảo tưởng hoặc từ tham vọng tiền bạc quyền lực... Những lý do này đã và đang buột chặt họ vào những động thái tiêu cực mụ mị đồi bại mà hệ quả của những động thái trên đã đưa đến nhiều thảm trạng trong suốt chiều dài nắm quyền, đã tạo ra những hậu quả tồi tệ như chúng ta đã thấy.
Thật sự, họ chẳng qua là một đảng cướp có giấy phép. Ngay như chính bản thân họ cũng đã khẳng định điều ấy vào những ngày tháng của thuở ban sơ. Chính từ miệng Hồ Chí Minh đã không ngần ngại dùng từ "cướp chính quyền" để hô hào kêu gọi đồng bào đứng lên trong mùa cách mạng tháng Tám, từ đó họ không ngớt tự hào trong từ ngữ “cướp” và tiếp tục đi cướp cho đến ngày miền Nam đã lọt vào tay bọn họ. Song, sự việc không hẳn chỉ dừng lại nơi đó mà họ tiếp tục cướp nhiều thứ khác. Đánh tư sản, đổi tiền, kinh tế tập trung nông ngư nghiệp, hợp tác xã, kinh tế thị trường theo định hướng XHCN v.v..
Dạo ấy, bao nhiêu chuyến xe quân sự lẫn dân sự ào ạt "vào vơ vét về" của bọn người rừng nghèo nàn lạc hậu, từng cái TV trắng đen, từng chiếc đồng hồ có người lái, từng chiếc xe Honda xe đạp tầm thường cũng như bao thứ tầm thường khác của một xã hội mà họ cho là đói khổ, kềm kẹp bởi Mỹ Ngụy !
Họ tiếp tục cướp đi những giá trị về tinh thần về văn hóa về đạo lý... để bù lắp lại khoảng trống là những khối nhũng nhiễu hung tàn gian xảo băng hoại theo tinh thần của những tháng ngày Cải cách Ruộng đất, đấu tố 1953-1956. Con tố cha, vợ tố chồng, hàng xóm đố kỵ lẫn nhau, gây những mầm mống hoài nghi tố giác đáng sợ. Hệ quả ghê gớm của một chủ trương lừa bịp đã đưa đến một xã hội hôm nay ăn gian nói dối mà không hề ngượng miệng.
Như đã nêu trên, họ là một băng đảng có môn bài. Đám tham quan từ mọi ngành mọi cấp, từ thủ đô, thành phố cho đến các tỉnh quận huyện, thậm chí ngay cả xã thôn qua những chiêu bài qui hoạch xây dựng, một kế hoạch cướp của, cướp nhà cướp đất từ dân chúng một cách hợp pháp. Hãy nhìn vào lớp dân oan khiếu kiện cũng như hàng kho đơn tố cáo nằm mục rỗng thì đã hiểu.
Một thể chế dựa trên nền tảng là cướp và độc tài hung hãn bạo hành thì có bao giờ trường tồn. Tuy nhận thức được vô vàn điều sai trái đó, thấy được những nghịch lý của một xã hội nhưng họ vẫn tiếp tục theo một con đường sai lầm là bởi trên con đường đó, nó sẽ phục vụ cho chính bản thân và băng nhóm riêng họ. Những người CS là những người am hiểu tường tận hơn ai hết về ngày tàn của họ sẽ không xa, cho nên trong sinh hoạt đời sống của họ hằng ngày, có thể hiện những chỉ dấu mà không cần tinh ý lắm, người ta cũng nhận thấy được. Người xưa thường nói: Làm dữ lo xa, quả vậy. Những dấu hiệu rõ nét ấy là:
- Chuyển tiền ra nước ngoài:Tận dụng mọi cách, hoặc mua nhà cửa, hùn hạp cổ phần kinh doanh, xuất nhập cảng không cần lời, gởi tiền cho bà con người thân giữ giùm và nhiều nhất là ký thác số tiền lớn vào những ngân hàng quốc tế.
- Cho con cái đi ra nước ngoài một cách ồ ạt: Trong cái gọi là gởi đi du học nhưng thực chất của vấn đề là dọn sẵn một bãi đáp an toàn để dung thân khi hữu dụng. Điều này, các quan chức từ trung ương cho đến địa phương tỉnh huyện, họ đã ngầm thông báo cho nhau về những bước chuẩn bị. Ít có quan chức nào ở các cấp nêu trên mà không cho con cháu đi ra ngoại quốc, nó đã là một phong trào rõ nét. Thế thì vấn đề là tại sao lại có một phong trào như vậy trong hiện tình đất nước hôm nay ? Câu trả lời rất đơn giản như đang giỡn là : "Tẩu vi thượng sách" trong Tam thập lục kế.
- Tìm sự che chở bảo kê dưới thế lực Trung Cộng hầu kéo dài sự cai trị: Sẵn sàng cúi đầu qui hàng trước sự ngang nhiên xâm lấn của Bắc triều, chấp nhận nhục nhã quì gối làm những tên thái thú đê hèn.
Nhìn vào một tập thể nhà cầm quyền mà đa số, nếu không muốn nói là ai ai cũng lo tranh thủ chụp giựt tham nhũng hối lộ khi mình còn đương quyền thì đã thấy rõ sự bát nháo của đám quần thần không còn một chút mảy may tin tưởng lý tưởng hoặc chính nghĩa. Thủ tướng "ăn" theo kiểu của thủ tướng. Tổng bí thư thu theo kiểu tổng bí thư. Các bộ ban ngành tỉnh huyện xã đớp theo cung cách của mỗi cấp, mạnh ai nấy vơ vét, kẻo không còn cơ hội.
Sự thật đã nhan nhản trần truồng không ai mà không nhìn thấy. Một đảng, một tập thể cầm quyền nhũng nhiễu đốn mạt như thế thì hoài vọng xây dựng một Tổ quốc văn minh giàu mạnh, độc lập tự do hạnh phúc là điều không tưởng.
Trong bối cảnh như thế, chúng ta, những đứa con của Tổ quốc đang sống lưu vong phải nghĩ gì và làm gì khi chúng ta là một tập thể có nhiều năng lực về nhiều mặt ắt có và đủ cho một đời sống văn minh nhân bản và tiến bộ. Là một hậu phương vững mạnh về mọi mặt, hậu thuẫn cho một tiền tuyến vững chắc trong quốc nội. Từ nhận thức được chỗ đứng quan trọng mà chúng ta đang có hầu ý thức được trách nhiệm và bổn phận của những đứa con xa xứ luôn nghĩ đến quê hương, nơi đã chôn sâu nắm rốn, nơi còn lại bạn bè cùng những mảnh đời khốn khó của một dân tộc lầm than, của một tương lai giòng giống Lạc Việt.
Ta hãy làm những gì trong phạm vi khả năng cho phép, không cần đao to búa lớn mà hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ như thông tin giảng giải cho người thân nơi quê nhà biết được những gì đã và đang xảy ra trên quê hương chúng ta. Vạch cho họ thấy được những mưu đồ đen tối cũng như những hành vi phản quốc của bọn thái thú đang tâm biến đồng bào thành tầng lớp lao nô...
Hãy cảm thông và chia sẻ những khốn khó đầy ải hành hạ trả thù của bọn vô liêm sỉ đối với những gương hào hùng dũng cảm đã cũng như đang hy sinh phần đời của mình cho công cuộc Dân chủ Độc lập Nhân bản và Phồn thịnh của tương lai Đất nước. Những chiến sĩ dân chủ này, tuy họ không cô đơn nhưng rất thiếu thốn về nhiều mặt: Sự khích lệ, thuốc thang điều trị, tích cực trợ lực cho cuộc sống khó khăn... Đó là những nhu cầu hết sức thực tế mà bản thân họ không thể tự gánh vác nỗi. Họ rất cần chúng ta.
Lời gởi cho Quốc nội: Những phát minh về kỹ nghệ tin học ở thế kỷ 21 này, đã nối liền con người với nhau gần hơn. Sự độc diễn bưng bít một chiều đã từng bước nhường lại cho sự quảng bá thông tin của quần thể nhân loại. Mong rằng những bà mẹ, những người cha, những đứa em học sinh sinh viên sớm nắm bắt lấy để trang bị cho chính mình một tầm nhìn trung thực.
Tâm tình đến những chiến sĩ dân chủ: Thật sự, các anh chị không cô đơn, bất thể thứ gì cũng có cái giá của nó. Sự kiên cường, bầu nhiệt huyết với một niềm tin vào chính nghĩa cho cả dân tộc, các anh chị là những con người cao cả dũng trung, là niềm tin là hy vọng cho một tương lai lai xán lạn của Tổ quốc. Đất nước sẽ mãi mãi ghi ơn của những đứa con thân yêu bất khuất hào hùng. Ngày chiến thắng sẽ không còn xa nữa, chúng ta hãy kiên định niềm tin.
Lời nhắn nhủ tới những người cầm vận mệnh đất nước: Các vị hẳn không quên tên Trần Ích Tắc (1254-1329) đã đang tâm phục vụ dưới trướng của ngoại bang Thoát Hoan, hẳn nhớ như in tên vua hèn Lê Chiêu Thống (1765-1793) cõng Mãn cắn nhà. Thời gian, đã hơn 700 năm và sẽ còn mãi mãi, lịch sử sẽ không ngớt nguyền rủa khinh bỉ. Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng sẽ phải gánh chịu trách nhiệm về việc du nhập chủ thuyết ngoại lai cũng như sẽ muôn đời bị nguyền rủa với bức công hàm ngày 14-09-1958 chối bỏ chủ quyền của quốc gia trên hai quần đảo Hoàng-Trường Sa cho ngoại bang Trung Cộng. HCM đã nói với toàn thể bộ chính trị CSVN là khi ấy là : "Bạn giúp ta từ chân tới răng, nay không có lý do gì mà không giao cho bạn hai cái hòn đảo mà chỉ toàn là cứt chim ấy !!!".
Lê Khả Phiêu, Lê Công Phụng, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh cùng tập đoàn Bộ Chính trị sẽ chịu ô danh muôn thuở khi dâng bán đất đai của sáu tỉnh dọc biên thùy và vịnh Bắc bộ của Tổ quốc mà cha ông, tiền nhân đã đổ biết bao xương máu để gầy dựng và gìn giữ. Lịch sử sẽ phán xét, lớp thế hệ ngàn sau cũng sẽ hận căm khinh khi ghê tởm.
Đảng Cộng sản là một đảng cướp và bán nước, sẽ xú danh ngàn đời, là một trong những vết nhơ của lịch sử Việt Nam. Đó là nỗi ô nhục cho toàn dân Việt cũng như của toàn thể nhân loại mãi đến ngàn năm sau. Một mớ lý thuyết mụ mị hoang tưởng, một thể chế độc tài tàn bạo đã và đang bị loài người văn minh nhân bản đẩy vào dĩ vãng của tối tăm. Đó là một sự thật hiển nhiên không chối cãi. Sớm từ bỏ cái vũng lầy nhơ nhuốc mà con người xa lánh, thiết tưởng là một điều nên mau quyết định ngay bây giờ.
Đặc biệt riêng cho công an cảnh sát: Câu ngạn ngữ "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước" mà người đời đã răn thật không sai. Tất cả những việc làm đều có hệ lụy. Làm việc thiện thì bản thân và con cháu được tự hào, làm việc ác thì nhận lãnh hậu quả nhãn tiền. Bao tấm gương nhan nhản trong xã hội mà các người cố tình không nhìn thấy hoặc cố bịt mắt không dám thấy, không dám đối diện với sự thật, để rồi khi sự cố đến thì quá muộn màn, các người hãy tự trách mình trước khi trách toàn dân sẽ có thái độ thích đáng với các người.
Những hành động tàn ác dã man mà các người đã và đang hành xử sẽ không che được tai mắt của nhân dân. Tên tuổi mặt mũi của những tên công an gian ác, người dân đã ghi rõ vào hồ sơ của từng tên một, các người hãy tự lo liệu lấy vận mạng của riêng mình. Gieo gió ắt gặt bão, trồng cam thâu hoạch cam, đó là lẽ đương nhiên.
Các người nên nhớ rõ rằng một khi đất nước có biến động, toàn dân vùng dậy thì những tay cỡ gộc sẽ cùng gia quyến cao bay xa chạy, hạng cắc ké nhúng tay trực tiếp vào những tội ác thì sẽ còn bị kẹt lại, chính các người là những kẻ bị lãnh hậu quả thê thảm nhất. "Lính là lát", các người nên sớm nhận ra thân phận của mình mà đừng tiếp tục gây thêm phẫn nộ. Mong thay.
Quân đội: Chỉ có bổn phận trung thành với Tổ quốc, nghĩa vụ với đồng bào, đấy mới thật sự là câu phương châm, ngoài ra không có bất cứ mệnh đề nào khác. Ở các thể chế dân chủ thật sự thì quân đội chỉ có nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, giữ gìn hòa bình và chiến đấu khi quốc gia lâm nguy. Quân đội không phục vụ cho bất cứ đảng phái chính trị nào, không phục tùng bất cứ mưu mô của một phe phái nào, lại càng không bao giờ chĩa mũi súng vào đồng bào ruột thịt của mình dưới bất cứ lý do gì.
Mong các anh là những người hùng vệ quốc, bảo vệ đồng bào và sự vẹn toàn của lảnh thổ, nhất định không chịu sự chỉ huy của nhóm thiểu số bán đứng quê hương.
Tổ quốc thì chỉ có một, không như quê hương, quê nội, quê ngoại, quê vợ, quê chồng. Cũng như chủ nghĩa: chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa đế quốc. Bởi thế khi gán ép một cách khập khiễng "Yêu Tổ quốc là yêu Chủ nghĩa xã hội" hoặc ngược lại là một sự khiên cưỡng không thể nào chấp nhận.
Trong chiều hướng một mô hình trật tự thế giới mới, các quốc gia dân chủ tiên tiến có uy tín đã tập hợp thành một sức mạnh, một sự đoàn kết để bao vây và cô lập các thế lực có chủ trương ngông cuồng, bá quyền bành trướng, con đường đó nó phải đến. Cho nên chúng ta hãy lạc quan, giữ vững niềm tin và hy vọng. Song song với sự lạc quan và niềm tin ấy, chúng ta hãy hành động, hãy cụ thể bằng những việc làm hầu sớm đưa con thuyền đến bến bờ tự do đầy ắp tương lai và tình người. Một VN với nội ngoại đề huề, đùm bọc góp tay xây dựng lại quê hương hưng thịnh bởi những tinh hoa đầy tình tự, đầy trách nhiệm trước tiền đồ của dân tộc.
Ngày ấy sẽ không còn xa, bởi mỗi một khi cái thể chế đã ruỗng mục tha hóa, sự bất mãn của đa số thành viên ngay trong guồng máy cầm quyền, sự căm hận vượt lên tột đỉnh ngoài sự chịu đựng của toàn dân thì tuổi thọ của bạo quyền bất chính nghĩa đang được đếm trong từng năm từng tháng ngắn ngủi. Cầu nguyện Ơn trên che chở phò trợ, mong tất cả nhiều sức khỏe sáng suốt và may mắn.
Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010
THU DOAN HAM DOA: VC GIA VO LAP DANG DOI LAP VA GIA VO CHO BI BAT GIAM LIEN TUC
Trương Minh Hòa - VIỆT CỘNG VÀ VIỆT TÂN LÀ AI
- TRƯƠNG MINH HÒA ( tinparis.net)-
Trong qua trình lịch sử cận đại trong nước trước đây, ngày nay ở hải ngoại, nhiều người đã hiểu ngay rằng: Việt Cộng và Việt Tân chỉ là một, ở trong hay ngoài nước, từ xưa đến nay, song bản chất gian manh là không hề thay đổi, dù cho sông có thể cạn, núi có thể mòn.
Mặc dù cả hai băng đảng nầy, nơi qui tụ những gian nhân của hai thời kỳ, kết hợp với nhau thành đảng phái, ra đời vào hai thời điểm lịch sử và hai nơi khác nhau, nhưng cả hai đều coi nhau là" đồng chí" cật ruột, khi đảng Việt Tân không dấu diếm lập trường đối với đảng Cộng Sản Việt Nam, dù hình thức bề ngoài thường hô hào lếu láo, tung hỏa mù, lập lờ đánh lận con đen trong cái chiêu bài:" đấu tranh cho nhân quyền, tự do, giải thể chế độ Cộng Sản, dân chủ đa nguyên..", nhưng băng đảng Việt Tân không thể che dấu mãi ý đồ đen tối, như cây kim để trong bọc, nay đã lòi ra, khi họ nhìn nhận:" đảng Cộng Sản là thành phần dân tộc". Tức là đảng Việt Tân muốn:" nối vòng tay lớn" để ôm đảng cướp Cộng Sản vào lòng và sau đó bàn giao cả hải ngoại cho đảng Cộng Sản trong vòng" trật tự", lập lại bài học như những tên phản tướng Dương Văn Minh, Nguyễn Hữu Hạnh, đã làm ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Trong khi đó, dân nước Việt Nam không bao giờ chấp nhận cho bọn Việt Cộng đứng chung trong hàng ngũ, giống nòi, vì Việt Cộng tự nhận là" hậu duệ loài vượn cổ", còn dân Việt có nguồn gốc:" con rồng cháu tiên". Việt Cộng thì luôn tôn vinh:" bác Chồ vĩ đại, ủ ịch hồ ChíH Mi là TTTTAAAA dân tộc.." còn Việt Tân thì cũng" nhất trí" rằng:" Hồ ChíH Mi có công với đất nước". Như vậy thì cả hai đảng đều là:
" Việt Cộng cũng như Việt Tân.
Tôn vinh Hồ tặc, đảng gian nhập vào.
Tỉnh đi, chiến sĩ, đồng bào.
Việt Tân, Việt Cộng, khác vào Việt gian".
Ngày 30 tháng 4 hàng năm, toàn dân Việt Nam ghi nhớ " QUỐC HẬN", là ngày đau buồn, biết bao người chết, hàng triệu gia đình tang thương vì đại họa Cộng Sản, hàng triệu người bỏ nước ra đi tìm tự do. Nhưng băng đảng Việt Tân lại muốn xóa hết tội ác của Việt Cộng bằng thủ đoạn tuyên truyền qua việc sử dụng từ ngữ, chúng manh tâm sửa lại là:" NGÀY DIỄN HÀNH CHO TỰ DO"; tức là băng đảng Việt Tân công khai ăn mừng, cùng nhịp với đảng Cộng Sản trong nước:" mừng ngày phóng giáải " nên thay vì lên án Việt Cộng phản dân hai nước...thì lại diễn hành. Có ai buồn rầu mà lại đi diễn hành bao giờ?
Tại sao Việt Cộng gian ác, độc tài, mà lại có người đi theo, trong đó có cả thành phần trí thức?. Còn băng đảng Việt Tân rõ ràng là phát sinh từ mặt trận kháng chiến cuội Hoàng Cơ Minh, lập trường cũng như Việt Cộng, cớ sao lại có một số người đi theo, cúc cung tận tụy, có cả khoa bảng, một số cựu công chức, quân nhân?
Thời cái gọi là" kháng chiến chống Pháp" mà sau nầy, bản chất chỉ là" đánh Tây giành đập lột", nên sau khi Việt Cộng thành công nhờ lừa đảo, chúng đặt nền mống cai trị độc tài, thì dân chúng và những ai lầm lỡ đi theo, từng lập công cho kháng chiến, đều bật ngửa ra, khi nhận ra bộ mặt thật của đám lòng người dạ thú:" đánh thắng Pháp, đảng Cộng Sản tàn ác gấp mười lần thực dân".
Từ những ngày đầu mượn danh đánh Tây, khi Hồ Chí Minh cũng với một số tay gian manh, gốc gác bất lương, lừa đảo, giả vờ yêu nước, gạt các đảng phái và thanh lập chính phủ, đã bị nhà văn Phan Khôi vạch mặt, cảnh giác qua bài thơ:
" CHÚ PHỈNH tôi rồi CHÍNH PHỦ ơi!
CHIẾN KHU nay đã CHÚ KHIÊNG rồi.
THI ĐUA, miết cũng THUA ĐI mãi.
KHÁNG CHIẾN lâu dần, KHIẾN CHÁN thôi".
Thời mà toàn dân mong được độc lập, tự do, thì bị Hồ Chí Minh và đồng bọn, lừa bằng bình phong kháng chiến. Do đó, chúng lợi dụng chiêu bài yêu nước, để ra tay giết hại, thủ tiêu bất cứ ai không theo chúng và vạch mặt bọn tay sai ngoại bang là Nga, Tàu...nên nhiều người bị chúng giết, thủ tiêu, trong đó có nhà văn Khái Hưng, sáng lập đảng Vì Dân là Lý Đông A, sự mất tích của nhà ái quốc Trương Tử Anh, sáng lập Đại Việt Quốc Dân Đảng....những người bị giết còn bị Cộng Sản vu cáo là Việt Gian, oan ức nầy đến nay vẫn chưa được giải tỏa.
Để lừa phỉnh đồng bào, đảng Cộng Sản Việt Nam bày ra những tiêu đề nghe êm tai như:
- Địa chủ khai minh tiến bộ, nếu chịu đóng góp vàng, tiền, lương thực, cho con cháu đi đánh Tây, hay làm công tác khủng bố; bằng ngược lại, bị chụp mũ là Việt gian, mang tội danh là địa chủ phản động, cường hào ác bá.
- Trí thức nào chịu làm đầy tớ cho đám dốt, sai bảo, dạy chúng học tiếng Việt, hướng dẫn hành chánh, giúp chúng dùng uy tín từ những người có học để thu hút, tập hợp quần chúng để làm công tác, tôn vinh bọn dốt làm lãnh tụ, lãnh đạo...thì được gọi là trí thức yêu nước, theo đó nhiều tay có học, bằng cấp cao, đã bị lọt bẩy tên Hồ tặc và đảng cướp Cộng Sản, nên tích cực góp công giới thiệu, đánh bóng những tên hung ác, ít học thành lãnh tụ, lãnh đạo, trở thành nổi tiếng trong dân chúng, ngoài tên Hồ, còn có Lê Duẩn, Trường Chinh, Đổ Mười....
-Dân giàu thành thị, hay người có chút của cải, do làm ăn khắm khá, nếu đóng góp tiền, nhân lực, ủng hộ chúng, được gọi là" tư sản dân tộc" ngược lại, bị chụp mũ là" tư sản phản động...tất cả được qui chung vào hai chữ Việt gian, và tùy theo điều kiện mà ra tay khủng bố, ám sát, thủ tiêu....
Thời gọi là" kháng chiến đánh Tây giành độc lập", ban đầu có nhiều trí thức, bỏ thành vào bưng, nhưng sau thời gian, nhiều người nhận thức ra được bộ mặt thật của Mặt Trận Việt Minh, nên tổ chức nầy sớm mang tên VẸM, biết Việt Minh bị" định hướng theo đảng Cộng Sản" bên trong cơ cấu đầu não, do tên gian manh, ác ôn Hồ Chí Minh cầm đầu.
Một số trí thức đã bị thủ tiêu vì có những ý kiến trái ngược với đảng, qua các tay" chính trị viên" và " cấp ủy", là những người có quyền hành nhất trong các đơn vị bộ đội, các cấp hành chánh..Trong Việt Minh, hầu hết giới trí thức thường bị chúng đưa làm những công việc không hợp với khả năng như đào đất, bắt cá, cải hoạt để nuôi ăn đám thất học, nhưng lại là đảng viên lãnh đạo, đưa vào những công tác nguy hiểm, để nhờ Tây giết dùm....còn hành chánh thì do đám đảng viên dốt đảm trách ( trong đó, chúng chỉ xài vài trí thức nào chịu làm đầy tớ, tuân phục kẻ dốt); do đó, sau vài năm theo kháng chiến, nhiều người đã bỏ bưng về thành và sau năm 1954, nhiều trí thức gốc Việt Minh đã trở thành công chức, quân nhân thời tổng thống Ngọ Đình Diệm.
Sau hiệp định Geneve ngày 20 tháng 7 năm 1954, Hồ Chí Minh vâng lịnh hai quan thầy Nga-Tàu, cấu kết với thực dân Pháp, chia đội đất nước. Miền bắc lọt vào tay đảng Cộng Sản, ngay sau đó, nhiều gia đình thuộc:" địa chủ khai minh tiến bộ, trí thức yêu nước, tư sản dân tộc.." đã bị triệt hạ một cách dã man với chính sách:" trí, phú, địa, hào, đào tận gốc" trong cái chiến dịch cải cách ruộng đất đẫm máu, theo đúng khuôn mẫu của Nga và Tàu.
Tại miền Nam, gần một triệu người miền bắc di cư vào nam, nhưng vẫn chưa làm sáng mắt những người" đứng núi nầy, trông núi nọ" hay thành phần u mê, bị ảnh hưởng cái gọi là:" nam bộ kháng chiến, tự hào trận Điện Biên Phủ với đại tướng hề Võ Nguyên Giáp...và nhất là tôn sùng tên ác ôn Hồ Chí Minh".
Đó cũng là một trong những lý do mà đảng Cộng Sản có nơi nuôi quân, cung cấp nhân lực với công tác" khủng bố", phá hoại, tuyên truyền... trong việc bành trướng thế lực Cộng Sản tại Á Châu, qua cuộc chiến Việt Nam. Mặt khác, đảng Cộng Sản Việt Nam lại dấu tên, chúng gọi là" Đảng Lao Động Việt Nam" để đánh lừa thế giới, vào Nam đổi thành:" Đảng Nhân Dân Cách Mạng Việt Nam" ( na ná như ở hải ngoại ngày nay, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh thoái thân thành: Việt Nam Canh Tân-Cách Mạng đảng").
Đảng Cộng Sản Việt Nam tái hoạt động sau 1954 và nhất là sau khi đám phản tướng do trung tướng Dương Văn Minh cầm đầu, làm cuộc đảo chánh ngày 1 tháng 11 năm 1963, quốc sách Ấp Chiến Lược bị bỏ ngõ, nên Việt Cộng nằm vùng hồi phục sau thời gian 9 năm của đệ nhất Cộng Hòa. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng đưa đến sự thất thủ miền nam ngàn 30 tháng 4 năm 1975, nên đám phản tướng nầy phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước quốc dân và lịch sử, nếu không, thì Việt Cộng khó lật ngược thế cờ và khó làm cái gọi là:" đại thắng mùa xuân 1975".
Đám cán bộ nằm vùng, ở lại sau 1954 hồi phục sau năm 1963, nên nông thôn dần dần bị mất an ninh, để Việt Cộng" triển khai" tối đa và áp dụng chủ thuyết Mao Trạch Đông là:" lấy nông thôn bao vây thành thị", gây khó khăn không nhỏ cho chính quyền miền Nam, và nhất là tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã phá nát quân đội ở vùng 1 và vùng 2 chiến thuật, trước khi trở thành" chiến sĩ ra khơi", đưa đến thất thủ miền nam chỉ có 55 ngày.
Một điều mà quân sử thế giới rất hiếm xảy ra, chỉ có trường hợp xảy ra tại miền nam Việt Nam, khi mà cấp chỉ huy tối cao" tổng tư lịnh" phá nát quân, là tan tành ngay. Được biết quân lực VNCH từng bẻ gảy tất cả những cuộc tấn kích qui mô của hầu hết các đơn vị chánh qui bắc Việt, với các sư đoàn xâm nhập như: sư đoàn 2 sao vàng, 304, 320....qua các trận: Đồng Soài, Bình Giả, Mậu Thân 1968, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972....giữ đất từ vỉ tuyến 17 đến mũi Cà Mau trong suốt 20 năm. Cho nên chính ông Thiệu mới là kẻ tạo điều kiện thuận lợi cho giặc Cộng tiến chiếm miền nam.
Sau năm 1954 tại miền nam, bọn Việt Cộng nằm vùng, phát động chiến tranh khủng bố và tuyên truyền song hành, ai không nghe hay có ý kiến khác là ban đêm, chúng gõ cửa bắt đi chặt đầu bằng mã tấu, nên trong nông thôn có hai câu:
" Vai mang túi Vết kè kè.
Nói quấy, nói quá, chúng nghe rầm rầm".
Nhằm chiêu mộ lực lượng" khủng bố" và tuyệt đối trung thành với đảng cướp Cộng Sản, bọn cán bộ nằm vùng khai thác tâm lý của cả thành phần dốt cũng như khoa bảng miền nam:
-Đối với thành phần nông dân dốt: biết đây là những kẻ" vai u thịt bắp", nhưng đầu óc thì nhỏ hẹp như" ếch ngồi đáy giếng", đa số là ít hay không biết chữ quốc ngữ. Nhưng bản chất lại là ham làm quan, làm lớn để trả thù những người có học, thỏa mãn lòng ganh tỵ, đã có trong huyết quản đám dốt nầy. Thế là cán bộ nằm vùng đến, ban cho quyền giết người, cướp của, cung cấp vũ khi do Nga Tàu chế tạo và nhất là phong chức, khi lập được thành tích khủng bố. Cho nên đám nông dân dốt mà làm quan, thì chúng sẵn sàng hành động theo lịnh trên, không cần biết sai trái, dã man...luôn được cán bộ cấp trên ban cho chiêu bài:" làm cách mạng", nên vùng nông thôn càng bất ổn, mất an ninh, do đám" quan dốt" nầy gây ra. Những kẻ dốt hay thất học ở thành thị, cũng được cán bộ Việt Cộng chiêu dụ, phong chức, trở thành đám nằm vùng" cơ sở" tại các phường khóm, thị xã, thành thị...nên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, đám nầy xuất đầu lộ diện, gây tác hại nhiều cho quân nhân cán chính miền nam.
-Đối với thành phần trí thức: một số khoa bảng không có thể cạnh tranh tài năng trong một môi trường có nhiều người tài giỏi hơn. Một số khoa bảng bất lương, lưu manh trí thức, vốn muốn" nhẹ bước thang mây" sớm, vượt thời gian....nên dễ trở thành công cụ cho đảng Cộng Sản Việt Nam; mặt khác, cũng có một số khoa bảng, bị thất bại trong việc làm ăn, chính trị, vông danh....bèn bỏ thành vào bưng. Thế là chúng được đảng Cộng Sản Việt Nam thu hút, đặt vào những chức vụ lớn như chủ tịch, bộ trưởng, thứ trưởng.... đó là những bộ mặt khoa bảng miền nam như luật sư Nguyễn Hữu Thọ, Trương Như Tảng, kiến trúc sư Huỳnh Tấn Phát, bác sĩ Dương Quỳnh Hoa....theo lịnh đảng cướp Cộng Sản, thành lập cái gọi là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam từ ngày 20 tháng 12 năm 1960. Đó là những" con hạc gỗ" được trang trí trước miếu thần hoàng để thu hút nhiều người, nhưng khi đã làm xong việc, là đám khoa bảng nầy bị" vắt chanh bỏ vỏ" bởi đám dốt trung ương, như thành phần trí, phú, địa, hào miền bắc vậy.
Cho nên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, cái:" Mặt Trận Dân Hại Khủng Bố Miền Nam" của đám Nguyễn Hữu Thọ đã bị giải thể, chấm dứt thời kỳ làm đầy tớ trung thành cho đám đảng Cộng Sản dốt. Thành phần nông dân dốt và trí thức lưu manh, chính là tội đồ dân tộc, rước giặc Cộng vào nhà, đưa đến thảm họa đất nước như ngày nay: dân vừa nghèo khổ, đất nước rơi vào tay Trung Cộng.
Băng đảng Việt Tân ở hải ngoại, là thoái trào của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, sau bao năm lừa bịp kháng chiến qua: chiến khu dỏm tại Thái Lan, lếu láo có hơn 10 ngày tay súng ( kháng chiến quân)....mặt trận tan hàng sau cái chết" theo chính sách" của Việt Cộng, để tránh những hậu quả hình sự về những cuộc khủng bố tại Hoa Kỳ qua những cái chết của Tú Rua ( Lê Triết), nhà văn Hòa Điệp Tử, tiến sĩ Cao Thế Dung bị bắn trọng thương ở đầu, xuýt chết...nhất là đại tá Trần Văn Liễu, tổng vụ trưởng hải ngoại, đã đứng ra tố cáo....thêm vào vụ món tiền lớn, thu từ dân chúng Việt hải ngoại, lên đến hàng chục triệu Mỹ kim...nay trở thành một băng đảng, nội thù rất nguy hiểm, là tổ chức râu ria của đảng Cộng Sản, nhưng đang hoạt động công khai tại các nơi có nhiều người Việt định cư.
Sau thời gian" ủng hộ kháng chiến", nhiều người đã nhận ra đây là tổ chức tay sai Việt Cộng, nên đã bỏ, không sinh hoạt, ủng hộ nữa. Tuy nhiên vẫn còn một số ít người trung thành, bao gồm nhiều thành phần gốc ty nạn, trong đó có cả khoa bảng....cũng không khác gì cách" chiêu mộ" của đảng Cộng Sản Việt Nam trước đây, băng đảng Việt Tân thu hút những thành phần sau đây.
1-Thành phần ít học nhưng ham danh: nhan nhản trong các tập thể tỵ nạn, sau khi được no cơm ấm áo, dư giả, một số người thuộc loại" bất tài vô tướng", có khi không có trình độ văn hóa....muốn được" chút danh gì" trong cuộc sống còn lại, nên họ có thể là: công chức tầm thường, vô danh tiểu tốt; những kẻ ít học mà muốn được" vinh danh" trong cộng đồng tỵ nạn; một số ít lính, hạ sĩ quan trong quân lực VNCH, vốn khao khát được chỉ huy, được làm lớn ( có một số lính, hạ sĩ quan...bỗng thăng cấp lớn một cách" không người lái")....nên hầu hết những thành phần ham danh nầy đều lọt vào bẩy của Việt Tân... đảng nầy khai thác từng cá nhân, môi trường, sẵn sàng" đánh bóng" những người nêu trên, từ bóng tối, thành hào quang qua cách giới thiệu tại các buổi lễ, tập hợp quần chúng trong các công tác như" thấp nến, cầu nguyện, hội thảo..", sau khi phong chức là đại diện cho cơ sở Việt Tân địa phương hay được giới thiệu là: mạnh thường quân, nhà từ thiện, thân hào, nhân sĩ, nhà đấu tranh, nhà dân chủ... đủ các danh xưng thật kêu, như thời đánh Pháp, đặt cho điền chủ, tư sản, trí thức, nay được băng đảng Việt Tân" recyle" tại hải ngoại, để thu hút người tham gia, ủng hộ tổ chức. Mặt khác, nhờ có tiền nhiều, nên đảng Việt Tân thành lập nhiều cơ quan truyền thông: báo giấy, báo điện, đài phát thanh ( phổ biến là TIẾNG NƯỚC TÔI, CHÂN TRỜ MỚI..), sẵn sàng đưa tên tuổi, đánh bóng những quan chức Việt Tân bằng bài viết, hình ảnh....
2-Thành phần khoa bảng: những khoa bảng theo Việt Tân, rơi vào những trường hợp sau đây:
-Cao niên: trong cái hội chuyên gia, được thành lập từ khi Mặt Trận Hoàng Cơ Minh bị bể sau những nguồn tin về cái chết của chủ tịch, biến dạng từ" chiến khu, sang đấu tranh ôn hòa, hòa hợp hòa giải với Việt Cộng"...chính thành phần khoa bảng cao niên nầy, đã có công thu hút khoa bảng nhỏ sau nầy, nên trong băng đảng Việt Tân có một số khoa bảng thuộc thế hệ kế tiếp, vốn ít hay không có nhiều kinh nghiệm với Cộng Sản, họ bị đầu độc bởi những lối đấu tranh không tưởng tại Việt Nam:" dùng bất bạo động để tháo gỡ độc tài", là thông điệp sai lầm hoàn toàn, khi phải đối đầu với một đảng cướp tàn bạo, ác ôn, xảo trá....không khác gì:" cảnh sát bắt ăn cướp có súng, bằng tay không".
Một số khoa bảng trẻ gốc Việt, đã bị nhồi sọ, đầu độc bởi các khoa bảng" bình vôi" nên họ tưởng cuộc đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam, giống như các cuộc vận động bầu cử tự do tại các nước Tây Phương, nơi mà họ đang sinh sống, thật là tai hại vô cùng.
Cho nên, tại các" cơ sở Việt Tân", thấy có một số" khoa bảng mầm non" với các bằng cấp như" bác sĩ, dược sĩ, luật sư, kiến trúc sư, tiến sĩ...." hoạt động hăng say cho đảng Việt Tân....Tuy nhiên dù cho có bằng cấp cao, nhất là chỉ trong các lãnh vực chuyên môn như khoa học, y học, luật pháp......nhưng lại nghèo nàn hiểu biết về chính trị, lịch sử, nên kiến thức chuyên môn của các" khoa bảng mầm non" trong băng đảng Việt Tân, chưa phải là điều kiện để thuyết phục người khác tin theo; do đó cái băng đảng Việt Tân không có người ủng hộ, dù có một số tốt nghiệp đại học tại các nước dân chủ; vì đa số đã biết rõ đảng nầy chỉ là công cụ của Việt Cộng, một" thể loại" na ná như" Mặt Trận Dân Hại Giải Phóng Miền Nam" do tên luật sư Nguyễn Hữu Thọ cầm đầu trước đây.
Hãy nhìn những buổi tập hợp dân tại các tiểu bang như ở Úc, dù được cộng đồng kêu gọi, ra thông cáo ( do thành viên Việt Tân trong các ban chấp hành) lợi dụng để làm công tác cho đảng, có cả vài đài phát thanh, báo chí phổ biến.... để cho những thành viên trung ương như chủ tịch đảng Đổ Hoàng Điềm, bí thư Lý Thái Hùng ( Bùi Minh Đoàn), tổng vụ hải ngoại, bác sĩ" bình vôi" Trần Xuân Ninh ( Trần Thiên Ân)....thuyết trình, ra mắt sách; nhưng con số người tham dự lèo tèo, có nơi chừng vài chục, kể cả ban tổ chức và gia đình.
Điều nầy đã chứng minh là băng đảng Việt Tân ngày nay đã lộ hẳn bộ mặt gian manh, làm lợi cho Việt Cộng, đang có" mưu đồ" bán đứng hơn 3 triệu người Việt hải ngoại cho giặc Cộng, nên không được quần chúng ủng hộ.
-Những kẻ khoa bảng mà vẫn trung thành theo Việt Tân có thể bị vướng vào những trường hợp: được trả lương, có quyền lợi làm ăn tại Việt Nam, có quyền lợi làm ăn tại các nước mà họ đang cư ngụ, có những điều sai trái trong cuộc sống như lem nhem tình dục, từng làm lợi cho Việt Cộng, gian lậu ( có thể là có bác sĩ, dược sĩ, từng làm những gian dối nghề nghiệp với chính phủ trong lãnh vực bảo hiểm, y tế)....nên sợ bị băng đảng Việt Tân dùng" diễn đàn qua Ý kiến đọc giả tại các tờ báo điện, giấy, đài phát thanh mà" đấu tố", hay ngầm báo cáo với chính phủ, sở thuế....hoặc lo sợ bị đảng dùng lực lượng" âm binh" tuyên truyền xám qua hình thức mạn đàm, rỉ tai...xì ra những cái xấu cho nhiều người biết.
Do đó, người ta thấy trong thành phần băng đảng Việt Tân, có cả những kẻ dốt, công chức, nhất là quân nhân trong cái" tập thể quân nhân QUỐC DOANH" do đại tá Nguyễn Xuân Vinh cầm đầu ( tình huynh đệ chi binh đâu không thấy, nhưng hàng năm chỉ thấy ngày quân lực 19 tháng 6, BỊ tổ chức hai nơi, hai phe quân nhân tham dự).
Một số cơ sở có các khoa bảng mầm non, với văn bằng cao, hăng hái hoạt động và có bản chất là hay" tự cao tự đại" về bằng cấp, muốn làm" thầy dạy chính trị, sư tổ dạy cách đấu tranh" về dân chủ đa nguyên, ủng hộ khối 4806, 1906, các nhà dân chủ dỏm trong nước như Nguyễn Khác Toàn, Huề thượng Thích Quảng Độ ( Biểu tình tại gia), linh mục Nguyễn Văn Lý, dù bị" bịt miệng" trong lúc ra tòa, nhưng sau nầy thì:" không muốn thay đổi chế độ, sợ bị xáo trộn..".....một số khoa bảng trẻ hải ngoại bị: băng đảng Việt Tân dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường, hòa hợp hòa giải, đầu hàng Cộng Sản, để cùng nhau canh tân đất nước, đoàn kết để cùng nhau chống Trung Cộng...tức là một số ít khoa bảng ngày nay đang bị lừa, như cha ông trước đây đã lầm khi đi theo Việt Minh, tưởng đâu ĐOÀN KẾT để đánh Tây giành độc lập, nhưng sau khi đảng cướp Việt Cộng thành công, thì trí thức yêu nước cũng ĐẾCH CÒN nhà cửa, mạng sống, địa vị trong xã hội...khi mà" trí, phú, địa, hào, đào tận gốc". Bài học nầy chắc là các mầm non khoa bảng hải ngoại cần phải xem lại, nếu không muốn trở thành CÔNG CỤ hiểu nom na là CU-CỘNG, mà người bình dân gọi là: "cầm C...chó đái", khi tham gia hoạt động vào các sơ sở Việt Tân, với lối đấu tranh không tưởng, là giúp cho đảng cướp Việt Cộng được:" thanh tâm trường cai trị". Nhìn cái tên đảng, cũng biết ngay là" đầu voi, đuôi chuột", có ai vừa XÂY DỰNG ( canh tân) mà lại vừa PHÁ BỎ ( cách mạng: phá cái cũ, thay cái mới) bao giờ?.
" Đầu thì xây dựng CANH TÂN.
Cái đuôi CÁCH MẠNG, phá tan nước nhà".
Trương Minh Hòa
17.09.2010
- TRƯƠNG MINH HÒA ( tinparis.net)-
Trong qua trình lịch sử cận đại trong nước trước đây, ngày nay ở hải ngoại, nhiều người đã hiểu ngay rằng: Việt Cộng và Việt Tân chỉ là một, ở trong hay ngoài nước, từ xưa đến nay, song bản chất gian manh là không hề thay đổi, dù cho sông có thể cạn, núi có thể mòn.
Mặc dù cả hai băng đảng nầy, nơi qui tụ những gian nhân của hai thời kỳ, kết hợp với nhau thành đảng phái, ra đời vào hai thời điểm lịch sử và hai nơi khác nhau, nhưng cả hai đều coi nhau là" đồng chí" cật ruột, khi đảng Việt Tân không dấu diếm lập trường đối với đảng Cộng Sản Việt Nam, dù hình thức bề ngoài thường hô hào lếu láo, tung hỏa mù, lập lờ đánh lận con đen trong cái chiêu bài:" đấu tranh cho nhân quyền, tự do, giải thể chế độ Cộng Sản, dân chủ đa nguyên..", nhưng băng đảng Việt Tân không thể che dấu mãi ý đồ đen tối, như cây kim để trong bọc, nay đã lòi ra, khi họ nhìn nhận:" đảng Cộng Sản là thành phần dân tộc". Tức là đảng Việt Tân muốn:" nối vòng tay lớn" để ôm đảng cướp Cộng Sản vào lòng và sau đó bàn giao cả hải ngoại cho đảng Cộng Sản trong vòng" trật tự", lập lại bài học như những tên phản tướng Dương Văn Minh, Nguyễn Hữu Hạnh, đã làm ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Trong khi đó, dân nước Việt Nam không bao giờ chấp nhận cho bọn Việt Cộng đứng chung trong hàng ngũ, giống nòi, vì Việt Cộng tự nhận là" hậu duệ loài vượn cổ", còn dân Việt có nguồn gốc:" con rồng cháu tiên". Việt Cộng thì luôn tôn vinh:" bác Chồ vĩ đại, ủ ịch hồ ChíH Mi là TTTTAAAA dân tộc.." còn Việt Tân thì cũng" nhất trí" rằng:" Hồ ChíH Mi có công với đất nước". Như vậy thì cả hai đảng đều là:
" Việt Cộng cũng như Việt Tân.
Tôn vinh Hồ tặc, đảng gian nhập vào.
Tỉnh đi, chiến sĩ, đồng bào.
Việt Tân, Việt Cộng, khác vào Việt gian".
Ngày 30 tháng 4 hàng năm, toàn dân Việt Nam ghi nhớ " QUỐC HẬN", là ngày đau buồn, biết bao người chết, hàng triệu gia đình tang thương vì đại họa Cộng Sản, hàng triệu người bỏ nước ra đi tìm tự do. Nhưng băng đảng Việt Tân lại muốn xóa hết tội ác của Việt Cộng bằng thủ đoạn tuyên truyền qua việc sử dụng từ ngữ, chúng manh tâm sửa lại là:" NGÀY DIỄN HÀNH CHO TỰ DO"; tức là băng đảng Việt Tân công khai ăn mừng, cùng nhịp với đảng Cộng Sản trong nước:" mừng ngày phóng giáải " nên thay vì lên án Việt Cộng phản dân hai nước...thì lại diễn hành. Có ai buồn rầu mà lại đi diễn hành bao giờ?
Tại sao Việt Cộng gian ác, độc tài, mà lại có người đi theo, trong đó có cả thành phần trí thức?. Còn băng đảng Việt Tân rõ ràng là phát sinh từ mặt trận kháng chiến cuội Hoàng Cơ Minh, lập trường cũng như Việt Cộng, cớ sao lại có một số người đi theo, cúc cung tận tụy, có cả khoa bảng, một số cựu công chức, quân nhân?
Thời cái gọi là" kháng chiến chống Pháp" mà sau nầy, bản chất chỉ là" đánh Tây giành đập lột", nên sau khi Việt Cộng thành công nhờ lừa đảo, chúng đặt nền mống cai trị độc tài, thì dân chúng và những ai lầm lỡ đi theo, từng lập công cho kháng chiến, đều bật ngửa ra, khi nhận ra bộ mặt thật của đám lòng người dạ thú:" đánh thắng Pháp, đảng Cộng Sản tàn ác gấp mười lần thực dân".
Từ những ngày đầu mượn danh đánh Tây, khi Hồ Chí Minh cũng với một số tay gian manh, gốc gác bất lương, lừa đảo, giả vờ yêu nước, gạt các đảng phái và thanh lập chính phủ, đã bị nhà văn Phan Khôi vạch mặt, cảnh giác qua bài thơ:
" CHÚ PHỈNH tôi rồi CHÍNH PHỦ ơi!
CHIẾN KHU nay đã CHÚ KHIÊNG rồi.
THI ĐUA, miết cũng THUA ĐI mãi.
KHÁNG CHIẾN lâu dần, KHIẾN CHÁN thôi".
Thời mà toàn dân mong được độc lập, tự do, thì bị Hồ Chí Minh và đồng bọn, lừa bằng bình phong kháng chiến. Do đó, chúng lợi dụng chiêu bài yêu nước, để ra tay giết hại, thủ tiêu bất cứ ai không theo chúng và vạch mặt bọn tay sai ngoại bang là Nga, Tàu...nên nhiều người bị chúng giết, thủ tiêu, trong đó có nhà văn Khái Hưng, sáng lập đảng Vì Dân là Lý Đông A, sự mất tích của nhà ái quốc Trương Tử Anh, sáng lập Đại Việt Quốc Dân Đảng....những người bị giết còn bị Cộng Sản vu cáo là Việt Gian, oan ức nầy đến nay vẫn chưa được giải tỏa.
Để lừa phỉnh đồng bào, đảng Cộng Sản Việt Nam bày ra những tiêu đề nghe êm tai như:
- Địa chủ khai minh tiến bộ, nếu chịu đóng góp vàng, tiền, lương thực, cho con cháu đi đánh Tây, hay làm công tác khủng bố; bằng ngược lại, bị chụp mũ là Việt gian, mang tội danh là địa chủ phản động, cường hào ác bá.
- Trí thức nào chịu làm đầy tớ cho đám dốt, sai bảo, dạy chúng học tiếng Việt, hướng dẫn hành chánh, giúp chúng dùng uy tín từ những người có học để thu hút, tập hợp quần chúng để làm công tác, tôn vinh bọn dốt làm lãnh tụ, lãnh đạo...thì được gọi là trí thức yêu nước, theo đó nhiều tay có học, bằng cấp cao, đã bị lọt bẩy tên Hồ tặc và đảng cướp Cộng Sản, nên tích cực góp công giới thiệu, đánh bóng những tên hung ác, ít học thành lãnh tụ, lãnh đạo, trở thành nổi tiếng trong dân chúng, ngoài tên Hồ, còn có Lê Duẩn, Trường Chinh, Đổ Mười....
-Dân giàu thành thị, hay người có chút của cải, do làm ăn khắm khá, nếu đóng góp tiền, nhân lực, ủng hộ chúng, được gọi là" tư sản dân tộc" ngược lại, bị chụp mũ là" tư sản phản động...tất cả được qui chung vào hai chữ Việt gian, và tùy theo điều kiện mà ra tay khủng bố, ám sát, thủ tiêu....
Thời gọi là" kháng chiến đánh Tây giành độc lập", ban đầu có nhiều trí thức, bỏ thành vào bưng, nhưng sau thời gian, nhiều người nhận thức ra được bộ mặt thật của Mặt Trận Việt Minh, nên tổ chức nầy sớm mang tên VẸM, biết Việt Minh bị" định hướng theo đảng Cộng Sản" bên trong cơ cấu đầu não, do tên gian manh, ác ôn Hồ Chí Minh cầm đầu.
Một số trí thức đã bị thủ tiêu vì có những ý kiến trái ngược với đảng, qua các tay" chính trị viên" và " cấp ủy", là những người có quyền hành nhất trong các đơn vị bộ đội, các cấp hành chánh..Trong Việt Minh, hầu hết giới trí thức thường bị chúng đưa làm những công việc không hợp với khả năng như đào đất, bắt cá, cải hoạt để nuôi ăn đám thất học, nhưng lại là đảng viên lãnh đạo, đưa vào những công tác nguy hiểm, để nhờ Tây giết dùm....còn hành chánh thì do đám đảng viên dốt đảm trách ( trong đó, chúng chỉ xài vài trí thức nào chịu làm đầy tớ, tuân phục kẻ dốt); do đó, sau vài năm theo kháng chiến, nhiều người đã bỏ bưng về thành và sau năm 1954, nhiều trí thức gốc Việt Minh đã trở thành công chức, quân nhân thời tổng thống Ngọ Đình Diệm.
Sau hiệp định Geneve ngày 20 tháng 7 năm 1954, Hồ Chí Minh vâng lịnh hai quan thầy Nga-Tàu, cấu kết với thực dân Pháp, chia đội đất nước. Miền bắc lọt vào tay đảng Cộng Sản, ngay sau đó, nhiều gia đình thuộc:" địa chủ khai minh tiến bộ, trí thức yêu nước, tư sản dân tộc.." đã bị triệt hạ một cách dã man với chính sách:" trí, phú, địa, hào, đào tận gốc" trong cái chiến dịch cải cách ruộng đất đẫm máu, theo đúng khuôn mẫu của Nga và Tàu.
Tại miền Nam, gần một triệu người miền bắc di cư vào nam, nhưng vẫn chưa làm sáng mắt những người" đứng núi nầy, trông núi nọ" hay thành phần u mê, bị ảnh hưởng cái gọi là:" nam bộ kháng chiến, tự hào trận Điện Biên Phủ với đại tướng hề Võ Nguyên Giáp...và nhất là tôn sùng tên ác ôn Hồ Chí Minh".
Đó cũng là một trong những lý do mà đảng Cộng Sản có nơi nuôi quân, cung cấp nhân lực với công tác" khủng bố", phá hoại, tuyên truyền... trong việc bành trướng thế lực Cộng Sản tại Á Châu, qua cuộc chiến Việt Nam. Mặt khác, đảng Cộng Sản Việt Nam lại dấu tên, chúng gọi là" Đảng Lao Động Việt Nam" để đánh lừa thế giới, vào Nam đổi thành:" Đảng Nhân Dân Cách Mạng Việt Nam" ( na ná như ở hải ngoại ngày nay, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh thoái thân thành: Việt Nam Canh Tân-Cách Mạng đảng").
Đảng Cộng Sản Việt Nam tái hoạt động sau 1954 và nhất là sau khi đám phản tướng do trung tướng Dương Văn Minh cầm đầu, làm cuộc đảo chánh ngày 1 tháng 11 năm 1963, quốc sách Ấp Chiến Lược bị bỏ ngõ, nên Việt Cộng nằm vùng hồi phục sau thời gian 9 năm của đệ nhất Cộng Hòa. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng đưa đến sự thất thủ miền nam ngàn 30 tháng 4 năm 1975, nên đám phản tướng nầy phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước quốc dân và lịch sử, nếu không, thì Việt Cộng khó lật ngược thế cờ và khó làm cái gọi là:" đại thắng mùa xuân 1975".
Đám cán bộ nằm vùng, ở lại sau 1954 hồi phục sau năm 1963, nên nông thôn dần dần bị mất an ninh, để Việt Cộng" triển khai" tối đa và áp dụng chủ thuyết Mao Trạch Đông là:" lấy nông thôn bao vây thành thị", gây khó khăn không nhỏ cho chính quyền miền Nam, và nhất là tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã phá nát quân đội ở vùng 1 và vùng 2 chiến thuật, trước khi trở thành" chiến sĩ ra khơi", đưa đến thất thủ miền nam chỉ có 55 ngày.
Một điều mà quân sử thế giới rất hiếm xảy ra, chỉ có trường hợp xảy ra tại miền nam Việt Nam, khi mà cấp chỉ huy tối cao" tổng tư lịnh" phá nát quân, là tan tành ngay. Được biết quân lực VNCH từng bẻ gảy tất cả những cuộc tấn kích qui mô của hầu hết các đơn vị chánh qui bắc Việt, với các sư đoàn xâm nhập như: sư đoàn 2 sao vàng, 304, 320....qua các trận: Đồng Soài, Bình Giả, Mậu Thân 1968, Mùa Hè Đỏ Lửa 1972....giữ đất từ vỉ tuyến 17 đến mũi Cà Mau trong suốt 20 năm. Cho nên chính ông Thiệu mới là kẻ tạo điều kiện thuận lợi cho giặc Cộng tiến chiếm miền nam.
Sau năm 1954 tại miền nam, bọn Việt Cộng nằm vùng, phát động chiến tranh khủng bố và tuyên truyền song hành, ai không nghe hay có ý kiến khác là ban đêm, chúng gõ cửa bắt đi chặt đầu bằng mã tấu, nên trong nông thôn có hai câu:
" Vai mang túi Vết kè kè.
Nói quấy, nói quá, chúng nghe rầm rầm".
Nhằm chiêu mộ lực lượng" khủng bố" và tuyệt đối trung thành với đảng cướp Cộng Sản, bọn cán bộ nằm vùng khai thác tâm lý của cả thành phần dốt cũng như khoa bảng miền nam:
-Đối với thành phần nông dân dốt: biết đây là những kẻ" vai u thịt bắp", nhưng đầu óc thì nhỏ hẹp như" ếch ngồi đáy giếng", đa số là ít hay không biết chữ quốc ngữ. Nhưng bản chất lại là ham làm quan, làm lớn để trả thù những người có học, thỏa mãn lòng ganh tỵ, đã có trong huyết quản đám dốt nầy. Thế là cán bộ nằm vùng đến, ban cho quyền giết người, cướp của, cung cấp vũ khi do Nga Tàu chế tạo và nhất là phong chức, khi lập được thành tích khủng bố. Cho nên đám nông dân dốt mà làm quan, thì chúng sẵn sàng hành động theo lịnh trên, không cần biết sai trái, dã man...luôn được cán bộ cấp trên ban cho chiêu bài:" làm cách mạng", nên vùng nông thôn càng bất ổn, mất an ninh, do đám" quan dốt" nầy gây ra. Những kẻ dốt hay thất học ở thành thị, cũng được cán bộ Việt Cộng chiêu dụ, phong chức, trở thành đám nằm vùng" cơ sở" tại các phường khóm, thị xã, thành thị...nên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, đám nầy xuất đầu lộ diện, gây tác hại nhiều cho quân nhân cán chính miền nam.
-Đối với thành phần trí thức: một số khoa bảng không có thể cạnh tranh tài năng trong một môi trường có nhiều người tài giỏi hơn. Một số khoa bảng bất lương, lưu manh trí thức, vốn muốn" nhẹ bước thang mây" sớm, vượt thời gian....nên dễ trở thành công cụ cho đảng Cộng Sản Việt Nam; mặt khác, cũng có một số khoa bảng, bị thất bại trong việc làm ăn, chính trị, vông danh....bèn bỏ thành vào bưng. Thế là chúng được đảng Cộng Sản Việt Nam thu hút, đặt vào những chức vụ lớn như chủ tịch, bộ trưởng, thứ trưởng.... đó là những bộ mặt khoa bảng miền nam như luật sư Nguyễn Hữu Thọ, Trương Như Tảng, kiến trúc sư Huỳnh Tấn Phát, bác sĩ Dương Quỳnh Hoa....theo lịnh đảng cướp Cộng Sản, thành lập cái gọi là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam từ ngày 20 tháng 12 năm 1960. Đó là những" con hạc gỗ" được trang trí trước miếu thần hoàng để thu hút nhiều người, nhưng khi đã làm xong việc, là đám khoa bảng nầy bị" vắt chanh bỏ vỏ" bởi đám dốt trung ương, như thành phần trí, phú, địa, hào miền bắc vậy.
Cho nên sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, cái:" Mặt Trận Dân Hại Khủng Bố Miền Nam" của đám Nguyễn Hữu Thọ đã bị giải thể, chấm dứt thời kỳ làm đầy tớ trung thành cho đám đảng Cộng Sản dốt. Thành phần nông dân dốt và trí thức lưu manh, chính là tội đồ dân tộc, rước giặc Cộng vào nhà, đưa đến thảm họa đất nước như ngày nay: dân vừa nghèo khổ, đất nước rơi vào tay Trung Cộng.
Băng đảng Việt Tân ở hải ngoại, là thoái trào của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, sau bao năm lừa bịp kháng chiến qua: chiến khu dỏm tại Thái Lan, lếu láo có hơn 10 ngày tay súng ( kháng chiến quân)....mặt trận tan hàng sau cái chết" theo chính sách" của Việt Cộng, để tránh những hậu quả hình sự về những cuộc khủng bố tại Hoa Kỳ qua những cái chết của Tú Rua ( Lê Triết), nhà văn Hòa Điệp Tử, tiến sĩ Cao Thế Dung bị bắn trọng thương ở đầu, xuýt chết...nhất là đại tá Trần Văn Liễu, tổng vụ trưởng hải ngoại, đã đứng ra tố cáo....thêm vào vụ món tiền lớn, thu từ dân chúng Việt hải ngoại, lên đến hàng chục triệu Mỹ kim...nay trở thành một băng đảng, nội thù rất nguy hiểm, là tổ chức râu ria của đảng Cộng Sản, nhưng đang hoạt động công khai tại các nơi có nhiều người Việt định cư.
Sau thời gian" ủng hộ kháng chiến", nhiều người đã nhận ra đây là tổ chức tay sai Việt Cộng, nên đã bỏ, không sinh hoạt, ủng hộ nữa. Tuy nhiên vẫn còn một số ít người trung thành, bao gồm nhiều thành phần gốc ty nạn, trong đó có cả khoa bảng....cũng không khác gì cách" chiêu mộ" của đảng Cộng Sản Việt Nam trước đây, băng đảng Việt Tân thu hút những thành phần sau đây.
1-Thành phần ít học nhưng ham danh: nhan nhản trong các tập thể tỵ nạn, sau khi được no cơm ấm áo, dư giả, một số người thuộc loại" bất tài vô tướng", có khi không có trình độ văn hóa....muốn được" chút danh gì" trong cuộc sống còn lại, nên họ có thể là: công chức tầm thường, vô danh tiểu tốt; những kẻ ít học mà muốn được" vinh danh" trong cộng đồng tỵ nạn; một số ít lính, hạ sĩ quan trong quân lực VNCH, vốn khao khát được chỉ huy, được làm lớn ( có một số lính, hạ sĩ quan...bỗng thăng cấp lớn một cách" không người lái")....nên hầu hết những thành phần ham danh nầy đều lọt vào bẩy của Việt Tân... đảng nầy khai thác từng cá nhân, môi trường, sẵn sàng" đánh bóng" những người nêu trên, từ bóng tối, thành hào quang qua cách giới thiệu tại các buổi lễ, tập hợp quần chúng trong các công tác như" thấp nến, cầu nguyện, hội thảo..", sau khi phong chức là đại diện cho cơ sở Việt Tân địa phương hay được giới thiệu là: mạnh thường quân, nhà từ thiện, thân hào, nhân sĩ, nhà đấu tranh, nhà dân chủ... đủ các danh xưng thật kêu, như thời đánh Pháp, đặt cho điền chủ, tư sản, trí thức, nay được băng đảng Việt Tân" recyle" tại hải ngoại, để thu hút người tham gia, ủng hộ tổ chức. Mặt khác, nhờ có tiền nhiều, nên đảng Việt Tân thành lập nhiều cơ quan truyền thông: báo giấy, báo điện, đài phát thanh ( phổ biến là TIẾNG NƯỚC TÔI, CHÂN TRỜ MỚI..), sẵn sàng đưa tên tuổi, đánh bóng những quan chức Việt Tân bằng bài viết, hình ảnh....
2-Thành phần khoa bảng: những khoa bảng theo Việt Tân, rơi vào những trường hợp sau đây:
-Cao niên: trong cái hội chuyên gia, được thành lập từ khi Mặt Trận Hoàng Cơ Minh bị bể sau những nguồn tin về cái chết của chủ tịch, biến dạng từ" chiến khu, sang đấu tranh ôn hòa, hòa hợp hòa giải với Việt Cộng"...chính thành phần khoa bảng cao niên nầy, đã có công thu hút khoa bảng nhỏ sau nầy, nên trong băng đảng Việt Tân có một số khoa bảng thuộc thế hệ kế tiếp, vốn ít hay không có nhiều kinh nghiệm với Cộng Sản, họ bị đầu độc bởi những lối đấu tranh không tưởng tại Việt Nam:" dùng bất bạo động để tháo gỡ độc tài", là thông điệp sai lầm hoàn toàn, khi phải đối đầu với một đảng cướp tàn bạo, ác ôn, xảo trá....không khác gì:" cảnh sát bắt ăn cướp có súng, bằng tay không".
Một số khoa bảng trẻ gốc Việt, đã bị nhồi sọ, đầu độc bởi các khoa bảng" bình vôi" nên họ tưởng cuộc đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam, giống như các cuộc vận động bầu cử tự do tại các nước Tây Phương, nơi mà họ đang sinh sống, thật là tai hại vô cùng.
Cho nên, tại các" cơ sở Việt Tân", thấy có một số" khoa bảng mầm non" với các bằng cấp như" bác sĩ, dược sĩ, luật sư, kiến trúc sư, tiến sĩ...." hoạt động hăng say cho đảng Việt Tân....Tuy nhiên dù cho có bằng cấp cao, nhất là chỉ trong các lãnh vực chuyên môn như khoa học, y học, luật pháp......nhưng lại nghèo nàn hiểu biết về chính trị, lịch sử, nên kiến thức chuyên môn của các" khoa bảng mầm non" trong băng đảng Việt Tân, chưa phải là điều kiện để thuyết phục người khác tin theo; do đó cái băng đảng Việt Tân không có người ủng hộ, dù có một số tốt nghiệp đại học tại các nước dân chủ; vì đa số đã biết rõ đảng nầy chỉ là công cụ của Việt Cộng, một" thể loại" na ná như" Mặt Trận Dân Hại Giải Phóng Miền Nam" do tên luật sư Nguyễn Hữu Thọ cầm đầu trước đây.
Hãy nhìn những buổi tập hợp dân tại các tiểu bang như ở Úc, dù được cộng đồng kêu gọi, ra thông cáo ( do thành viên Việt Tân trong các ban chấp hành) lợi dụng để làm công tác cho đảng, có cả vài đài phát thanh, báo chí phổ biến.... để cho những thành viên trung ương như chủ tịch đảng Đổ Hoàng Điềm, bí thư Lý Thái Hùng ( Bùi Minh Đoàn), tổng vụ hải ngoại, bác sĩ" bình vôi" Trần Xuân Ninh ( Trần Thiên Ân)....thuyết trình, ra mắt sách; nhưng con số người tham dự lèo tèo, có nơi chừng vài chục, kể cả ban tổ chức và gia đình.
Điều nầy đã chứng minh là băng đảng Việt Tân ngày nay đã lộ hẳn bộ mặt gian manh, làm lợi cho Việt Cộng, đang có" mưu đồ" bán đứng hơn 3 triệu người Việt hải ngoại cho giặc Cộng, nên không được quần chúng ủng hộ.
-Những kẻ khoa bảng mà vẫn trung thành theo Việt Tân có thể bị vướng vào những trường hợp: được trả lương, có quyền lợi làm ăn tại Việt Nam, có quyền lợi làm ăn tại các nước mà họ đang cư ngụ, có những điều sai trái trong cuộc sống như lem nhem tình dục, từng làm lợi cho Việt Cộng, gian lậu ( có thể là có bác sĩ, dược sĩ, từng làm những gian dối nghề nghiệp với chính phủ trong lãnh vực bảo hiểm, y tế)....nên sợ bị băng đảng Việt Tân dùng" diễn đàn qua Ý kiến đọc giả tại các tờ báo điện, giấy, đài phát thanh mà" đấu tố", hay ngầm báo cáo với chính phủ, sở thuế....hoặc lo sợ bị đảng dùng lực lượng" âm binh" tuyên truyền xám qua hình thức mạn đàm, rỉ tai...xì ra những cái xấu cho nhiều người biết.
Do đó, người ta thấy trong thành phần băng đảng Việt Tân, có cả những kẻ dốt, công chức, nhất là quân nhân trong cái" tập thể quân nhân QUỐC DOANH" do đại tá Nguyễn Xuân Vinh cầm đầu ( tình huynh đệ chi binh đâu không thấy, nhưng hàng năm chỉ thấy ngày quân lực 19 tháng 6, BỊ tổ chức hai nơi, hai phe quân nhân tham dự).
Một số cơ sở có các khoa bảng mầm non, với văn bằng cao, hăng hái hoạt động và có bản chất là hay" tự cao tự đại" về bằng cấp, muốn làm" thầy dạy chính trị, sư tổ dạy cách đấu tranh" về dân chủ đa nguyên, ủng hộ khối 4806, 1906, các nhà dân chủ dỏm trong nước như Nguyễn Khác Toàn, Huề thượng Thích Quảng Độ ( Biểu tình tại gia), linh mục Nguyễn Văn Lý, dù bị" bịt miệng" trong lúc ra tòa, nhưng sau nầy thì:" không muốn thay đổi chế độ, sợ bị xáo trộn..".....một số khoa bảng trẻ hải ngoại bị: băng đảng Việt Tân dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường, hòa hợp hòa giải, đầu hàng Cộng Sản, để cùng nhau canh tân đất nước, đoàn kết để cùng nhau chống Trung Cộng...tức là một số ít khoa bảng ngày nay đang bị lừa, như cha ông trước đây đã lầm khi đi theo Việt Minh, tưởng đâu ĐOÀN KẾT để đánh Tây giành độc lập, nhưng sau khi đảng cướp Việt Cộng thành công, thì trí thức yêu nước cũng ĐẾCH CÒN nhà cửa, mạng sống, địa vị trong xã hội...khi mà" trí, phú, địa, hào, đào tận gốc". Bài học nầy chắc là các mầm non khoa bảng hải ngoại cần phải xem lại, nếu không muốn trở thành CÔNG CỤ hiểu nom na là CU-CỘNG, mà người bình dân gọi là: "cầm C...chó đái", khi tham gia hoạt động vào các sơ sở Việt Tân, với lối đấu tranh không tưởng, là giúp cho đảng cướp Việt Cộng được:" thanh tâm trường cai trị". Nhìn cái tên đảng, cũng biết ngay là" đầu voi, đuôi chuột", có ai vừa XÂY DỰNG ( canh tân) mà lại vừa PHÁ BỎ ( cách mạng: phá cái cũ, thay cái mới) bao giờ?.
" Đầu thì xây dựng CANH TÂN.
Cái đuôi CÁCH MẠNG, phá tan nước nhà".
Trương Minh Hòa
17.09.2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)