Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2007

Công sản và nền văn hóa vô đạo

2. Công sản và nền văn hóa vô đạo

Đường chúng ta đi

Phần 3

2. Công sản và nền văn hóa vô đạo.
Bảo Giang.

Ai cũng biết, bước lễ nghĩa là bước học căn bản trong đời sống con người và thành người, nên không một trẻ em nào mà không phải trải qua thời kỳ nghiêm học này. Ở nhà thì có cha mẹ chăm lo giáo hóa, vào lờp thi thày cô dạy dỗ , lúc vào đời thì xã hội cảm nhận, rèn luyện thêm. Và những người được kể vào danh sách người hiền lương thường là những đứa trẻ biết chăm lo học lễ nghĩa khi còn nhỏ.

Bất hạnh thay hơn một phần tư thế kỷ qua ở miền nam và hơn năm mươi năm ở đất bắc, chuyện lễ nghĩa có lẽ chỉ là một câu chuyện huyền thoại mà ít trẻ em được nghe tới.. Gọi nó là chuyện huyền thoại bởi, với tầm nhìn vô đạo của Việt cộng, học đường không còn là là nơi rèn luyện nhân cách con người với chiều sâu tích cực của Nhân Lễ Nghĩa Tín, Trung nữa. Thay vào đó là những bài học khai tâm vô luân của xã hội cộng sản.


Sở dĩ tuổi thơ Viêt Nam không còn được học hay nghe nhắc đến Nhân Lễ Nghĩa Trì Tín tại nhà trường là vì Việt cộng nắm rất vững nguyên lý sau:

1. Mục tiêu chính của nền văn hóa nhân bản là nuôi dưỡng con người trong lãnh vực trí tuệ, đạo đức và cảm tính sống để con người có thể hoàn thiện về nhân cách trong cuộc canh tân. Canh tân con người và canh tân xã hội. Theo đó, nếu các trẻ em Việt Nam được dạy giỗ về văn hóa và nhân bản , em sẽ trở thành người có nhân cách và có lòng nhân ái, khi lớn lên, em không bao giờ bước theo Việt cộng để giết người, cướp của, bịt miệng người trước công lý và không bao giờ đấu tố bố mẹ, hành xử bất nhân với đồng loại theo gương của Hồ, của Việt cộng. Trái lại, các tội ác của Hồ phải được đưa ra trước công luận.


2. Lễ Nghĩa là căn gốc của cuộc sống làm người. Nếu trẻ em Việt Nam được truyền dạy vễ Lễ, Nghĩa, khi lớn lên em sẽ biết hành xử công việc một cách nghĩa hiệp, tình người, dộ lượng. Em hiểu chữ Nghĩa trong tình đồng bào. Em hiểu chữ Lễ với nhân dân. Em không thể sống trong bất nghĩa để chà đạp tình người như Hồ như cộng. Em không thể dùng bạo lực để cướp của công của tư đổ vào túi tham tàn.. Em không thể có những hành vi hà lạm chức vụ, tham nhũng mà lại bảo đó là công lý, quy hoạch của nhà nước.


3. Trung, Tín là khí cốt, là mạch sống của nhân loại. Nên khi trẻ em được truyền dạy chữ Trung với nứớc, chữ Tín để thủ lễ nghĩa với ngưòi với đời, Em sẽ không thể trở thành loài phản bội, bán nước như Hồ, như Việt cộng. Em không thể gian dối, lừa bịp người khác. Trái lại em sẽ là tùng bách của dân tộc. là rường cột của đất nươc. Em sẽ trưởng thành trong tình nghĩa . Em biết thương dân yêu nước, biết bảo vệ tình nghĩa đồng bào, biết phát huy sức mạnh của dân tộc để bảo vệ biên cương và chủ quyền đôc lập của dân tộc. Em sẽ biết bảo vệ công lý và nhân bản. Em không bao giờ học thói xin làm nô lệ của Hồ

Đó là những nguyên do cơ bản để cái gọi là bộ chính trị của Việt cộng ngầm giải thích tại sao, trẻ em Việt Nam khi đến nhà trường sau ngày 30-4-75 ở miến nam và sau 20-7-1954 ở miền bắc, trẻ em không còn đưọc tiếp nhận những bài học luân lý về Nhân Lễ Nghĩa Tín Trung là nền tảng luân lý trong đời sống của con người. Nhưng thay vào đó là những bài bất nhân bất nghĩa, phản quốc và trộm cắp của Hồ của Việt
cộng.

Rồi thêm vào cái chủ trương khai tâm mở trí cho trẻ bằng con đường bất nhân ấy, Việt cộng còn đẻ ra các tổ chức ngoại vi ép buộc trẻ em Việt Nam phải bước vào trong vòng kiềm tỏa bất nghĩa của chúng. Hội đoàn đầu tiên chúng dùng bạo lực trấn áp tuổi thơ của Việt Nam là đội thiếu nhi quàng khăn đỏ mà chúng gọi là “ thiếu nhi bác Hồ”.
Bài ca đầu tiên của cái hội đoàn này là: “ ai yêu bác Hồ dã nhân hơn các em nhi đồng” Dạy thế là chúng muốn bảo các em bỏ cha bỏ mẹ mà đi yêu tên dã nhân.Hồ chí Minh. Đó là một điều trái với luân thường đạo lý của Việt Nam. Bởi lẽ, cây có cội, nươc có nguồn, Trẻ Việt Nam từ ngày xưa đã đuợc dạy rằng:.”Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nươc trong nguồn chảy ra, môt lòng thờ mẹ kinh cha cho tròn chữ hiêu mơi là đạo con. Nay Hồ phá bỏ cái luân lý ấy mà dạy trẻ yêu Hồ, yêu cái dã nhân và vô luân của Hồ. Dạy thế là Hồ muốn trẻ thơ theo Hồ đấu cha đấu mẹ ,đấu anh đấu chị và đâu tố đông loại.

Sự thành công của cuộc đại đấu tố trên toàn miền bắc vào nhửng năm 1955-1958 phải kể đến thành tích của những “cháu ngoan bác hồ” này. Thành viên của cái tổ chức này thường từ 8, 9 tuổi cho đến 14,15 tuổi, được cán cộng đoàn ngũ hóa, tách rời sinh hoạt với sự giáo huấn của gia đình và cho chúng một thứ quyền lực gỉa tạo. Nói đến quyền lực giả tạo, nhưng biến thành sự thật nghịch lý thì tất cả những ai đã từng
xem The killing Fields, thì thấy những đứa trẻ 9, 10 tuổi đã có cái quyền lực giết người do cộng sản xúi dục! Ai còn lại ở ngoài bắc vào những năm 1955-1958 cũng thấy đươc cái quyền lực nhi đồng này ra sao. Chúng có thể khép bất cứ một ngươi nào đó ào tội phản động, và ngươi ấy phải chết! Cộng đã dùng lực lượng này như là một lực lượng tiên phong trong các cuộc đấu tố trên đất bắc. Cùng với đội thiếu nhi ây là
đội thanh niên xung phong. Hội chị em bị giải phóng. Rồi cộng đẩy các hội đoàn này tham gia vào trò chơi giết người của Hồ trong các cuộc đấu tố.Nay nếu mở lại cái danh sách này thì làm gì mà ngươi ta không tìm thấy những cái tên nổi cộm như Nguyễn Minh Triết, Nông Dức Manh, Nguyễn tấn Dũng, Võ văn Kiệt, Phan văn Khải.!.

Và chính những đứa trẻ này đã làm nổi bật lên cái thành tích bất hảo của Hồ và Việt cộng trong những sách lược sau:

1. Thành tích bất lễ tại tâm, chối bỏ cội nguồn:

Đối với Nguyễn Sinh Sắc hay Hồ Sỹ Tạo, Hồ không bao giờ biết đến phận làm con làm cháu. Ngoài việc thay họ đổi tên để người ngoài đàm tiếu.. Khi còn sống Hồ không một lần thăm nuôi bố mẹ. Khi họ chết Hồ không một lần làm giô chạp nhớ ơn. Đây là loài phản phúc, nhưng Việt cộng lại muốn trẻ em Việt Nam phải học theo điều vô phúc này. Tệ hơn thế, chúng còn chủ trương dạy trẻ em Việt Nam phải thuộc nằm lòng phương cách đấu tố bố mẹ, anh em chồng vợ và làng xóm như là những điều kiện tiên quyết khi các em muốn tham gia vào trong các công tác công quyền hay chính trị xã hội sau này.( vì các công tác này toàn do đảng viên của chúng nắm giữ).


2. Thành tích bất nhân bất nghĩa .

Thành tích này của Hồ là không có đối thủ. Tất cả những cái chết bí mật trong kháng chiến, đến những cái chết của đồng bào miền bắc trong mùa hội đấu tố từ 1955-1958 và cuộc tàn sát dã man đồng bào Huế trong tết Mậu Thân đã là vinh quang cực điểm trong cái bất nhân bất nghĩa của Hồ và tập đoàn Việt cộng. Theo đó, chúng chủ trương truyền y bát lại cho trẻ em bài học tập làm kẻ bất nhân bất nghĩa này, để từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài chi có một loài bất nhân như Hồ như cộng. Nói cách khác, đạo đức làm người, đạo đức xã hội không có chỗ đứng dưới chê độ bạo tàn vô luân của Hồ của cộng.


3. Thành tích trộm cắp, dồi trá.

Nghề trộm cắp của Hồ qủa vĩ đại. Ngay khi ở trong tù Hồ cũng chứng minh được bản lãnh của mình bằng cách sang đoạt Ngục Trung Thư của người khác. Nhưng trước đó, Hồ cũng đã nổi danh trong vụ sang đoạt bút hiệu chung của nhiều nhà cách mạng ký khi viết bài trên báo là Nguyễn Ái Quốc. Hồ nhận đó là tên của Hồ, nhưng sau đó, Hồ tự biết không cướp nổi cái tên này nên đành cải đổi sang những cái tên khác kém… ái quốc nhưng đầy nô lệ tính tính như Lý Thụy, Hồ chí Minh.. Cái tên Lý Thụy thì tôi không biết Nguyễn sinh Cung ăn căp của ai, nhưng riêng cái tên Hồ chí Minh thì thêm một lần nữa, lịch sử chứng minh Nguyễn tất Thành có khả năng vô địch trong việc cướp sang đoạt tên của người khác.

Ai cũng biết, Hồ chí Minh chính là bí danh của nhà cách mạnh Hồ học Lâm, người khai sáng ra Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội mà sau này, ba kẻ tòng phạm của Lý Thụy là Phạm văn Đống, Võ Nguyên Giáp, Hoàng văn Hoan đã theo lệnh của Lý Thụy chui vào tổ chức này và nhân lúc học gỉa Hồ học Lâm gìa yếu thì cướp luôn cái tổ chức này về cho Lý Thụy, và Lý Thụy ngang nhiên tiếm luôn cái tên Hồ chí Minh của nhà cách mạng Hồ học Lâm cho tiện việc sổ sách!.


4. Thành tích bịp bợm và phản bội.

Chúng hô hào đoàn kết rồi đi giết lén biết bao nhà cách mạng. Chúng hô hào tranh đấu dành độc lập để rồi xin làm nô lệ cho tàu và cắt đất dâng biển của tiền nhân cho tàu cộng. Chúng lừa dân đánh Mỹ cứu nước để xô đẩy cả nước vào cuộc chiến và ngày nay thì những tên lãnh đạo đầu xỏ của chúng lại uốn gối gập mình xin Mỹ ban cho chút ân huệ. Thời cuộc không phải là câu chuyện để biện minh, nhưng chính cái dã tâm lừa bịp đồng bào mới chính là sách lược của Hồ.
Lý do, chúng đã chặt đầu biết bao nhiêu nông dân, những người che chở cho chúng trong cuộc chiến ở cả miền nam lẫn miền bắc. Đây chính là lòng phản bội vong ân của chúng.

Theo đó, ngay khi có quyền lực trong tay, bọn Hồ và Việt cộng đã có một chủ trương làm thay đổi toàn thể bộ mặt luân lý đạo đức và văn hóa nhân bản của dân tộc bằng cách đề ra những khẩu hiệu sặc mùi máu tanh và bất nhân để ép buộc trẻ thơ Việt Nam tại miền bắc triệt để thi hành. Đó là một trong những lý do cơ bản khiến người dân đất bắc phải tìm đường di cư vào nam năm 1954. Nên có thể nói rằng, khi luân lý và đạo nghĩa của con người đã bỏ di cư vào nam, trên đất bắc chỉ còn trơ lại cái vô đạo của bọn Hồ mà thôi. . Nói như thế không có nghĩa là luân lý và đạo nghĩa trên đất bắc không còn, không có. Nhưng nền luân lý và ấy đạo đức đã bị cái bạo ngược của Hồ trấn áp, nên những cuộc vùng lên, dẫu có, cũng không làm nên một mùa xuân .

Vụ nông dân Quỳnh Lưu là một thì dụ của giới bình dân và vụ Nhân Văn Giai Phẩm là tiếng nói của lớp trí thức. Tiếc thay, không tránh khỏi cái nạn cuồng bạo của giặc Hồ,

Rồi khi cuộc chiến tàn và miền nam bị cộng nhuộm đỏ từ ngày 30-4-1975. Miền nam yêu dầu hiền hoà không còn là của miền nam hiền hòa êm đềm nữa. Nhưng giòng nước đỏ vô văn hóa và cuồng bạo của Hồ đã dần dần xâm thực, soi mòn vào đời sống hiền hòa của miền nam.

Đến nay, thành qủa sau nửa thế kỷ mở trường khai phóng nền văn hóa vô luân, bất nhân bất nghĩa, nô lệ của Hồ trên đất nước ta thật là vĩ đại : Suốt từ bắc chí nam, không có lây một đảng viên cán bộ của Việt cộng còn đủ tính người. và nhân dân cũng phải dối trá theo mà sống. Tệ hơn thế, chúng đã mở ra một trang lịch sử ôi nhục cho nòi giống Việt qua các hành động sau::


1. Cướp của công, đoạt của tư.

Có thể nói một cách không sai là: Không có một cán bộ Việt cộng nào từ cơ sở hạ tầng đến cấp trung ương lãnh đạo mà không có cơ mưu tài trì , sở trường sở đoản về cách móc ngoặc mánh mung, cướp đoạt tài sản chung hay của riêng của nhân dân để cho vào cái túi tham lam độc ác của chúng.
Lý luận phản chứng: Nếu không trộm cướp tham ô, tiền của ở đâu để chúng xây nhà cao cửa rộng có tiền bạc tỷ, hàng trăm triệu, hàng chục triệu đô la Mỹ để trong các trương mục ở ngoại quốc? Lương cán bộ, dầu đứng đầu cái gọi là nhà nước, cái gọi là chính phủ Việt cộng hay là chủ tịch cái Quốc Hội Chuột kia là bao nhêu mà có ngần ấy tiền của để tiêu sài và cho vào trương mục? Nếu chúng không bán đất đai tài sản của dân tộc Việt Nam cho nhà nước Trung cộng bằng cách vẽ lại biên giới thì cũng chiếm đất công của dân tộc Việt Nam mà bán cho tư nhân để lấy tiền chia chác cho nhau.

Chúng đã thực hiện kế hoạch này tại nhiều nơi, và dĩ nhiên, khu đất qúy như vàng của quốc gia, mà miền nam dành ra để lập thành Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa cũng sẽ không có ngoại lệ. Nghĩa là, chúng cũng sẻ đất buôn bán để lấy tiền chia chác cho nhau mà thôi. Tôi thách chúng dám chứng minh điều tôi viêt này là sai.)

2. Gian dối vô đạo. Cái xã hội do Việt cộng tổ chức và lãnh đạo hơn sáu mươi năm ấy không còn biết đến chữ đạo đức của con người cũng như đạo đức của xã hội là gi. Điều này không phải tôi tự gán ghép cho chúng, nhưng chính Trần quốc Thuận, một trong những phó chủ nhiệm cái gọi là Quốc Hội của Việt cộng đã công bố điều này vào tháng 10-2006. là:

Trích: “ Cơ chế này (VC) sinh ra nói dối hàng ngày. …. Cơ chế này này đang tạo ra kẻ hở cho tham nhũng vơ bét tiền của của nhân dân và của nhà nước…. Chúng ta đang phải sống trong một xã hội mà người ta phải tự nói dối nhau mà sống…Nói dối hàng ngày nên thành thói quen, thói quen lập lại nhiều lần thành “đạo đức”, mà cái “đạo đức” ấy rất mất đạo đức…, (nhưng nó là đạo đức của xã hội Việt cộng). hết trích.


Điều Trần quốc Thuận công bố hoàn toàn phù hợp với cuộc sống của đảng và nhà nước Việt cộng nói riêng và xã hội Việt Nam hôm nay phải buộc theo, nói chung.. Bởi vì, tư cách từ tên đứng đầu cái gọi là nhà nước ấy cho đến tên đoàn đảng viên hạng bét của chúng cũng đều có những lời nói và hành động rập khuôn với nhau:

Trước hết, hãy xem Nguyễn minh Triết, tên đứng đầu cái gọi là nhà nước Việt cộng kia đã lập được những kỳ công lẫy lừng nào trong sự nghiệp làm nô lệ của hắn và của Việt cộng khi y đi du thuyết ở tây phương:

-Thứ nhất, trước khi đến xứ người, Triết đã học nằm lòng gương của Hồ khi sang Pháp và của những tên đi trước là Kiệt, Khải, Dũng, nên Triết cũng chỉ xin được đi vào bằng cửa hậu là đạt yêu cầu. Điều này đã chứng minh khi Triết sang Mỹ..

-Thứ hai: Suốt cuộc hành trình đi du thuyết ở Hoa Kỳ, Triết đã hãnh diện và nói được một câu để đời trước dân biểu nghị sỹ Hoa Kỳ: “Các ông hãy vào đi, ở Việt Nam có nhều gái đẹp!”

Qủa thật, có trách Triết thì cũng bằng thừa, vì đây chính là thế hệ đầu tiên trưởng thành trong cái lò đạo tạo vô văn hóa của Việt cộng do Hồ chủ trương Vì những người lớp tuổi của Triết, gọi là những kẻ lãnh đạo của Việt cộng ngày nay có lẽ đểu sinh sau năm 1930. Theo đó, chính Triết cũng không biết đến chữ nhân phẩm và đạo đức con người và đạo đức của xã hội là gì nên mới phát biểu láo lếu như vậy. Có người bảo
tôi, bạn đừng trách hắn, biết đâu ông ta nói bằng kinh nghệm của.. nhà, của đảng thì sao? Tôi trả lời rằng, thì càng chứng minh nó không hiểu biết một tý nào về quan điểm đạo đức của xã hội đúng như Trần quốc Thuận đã nói trước đây. Bởi lẽ, hãy đem câu nói này của Triết ra so xánh với câu nói này của một tên dắt mối ở ngã ba chú Ía hay phố Khâm Thiên xem ai có tư cách hơn ai?

Trước hết, luận về người dắt mối cho gái ở ngã ba Chú Ía, (gần cửa hậu vào bộ TTM /QLVNCH và trước khi đến Tổng Y Viện Cộng Hòa, nơi mà Việt cộng hồ hởi đặt một tấm hìnhcủa Hồ với một bàn tay xoè ra như có ý trả gía là 500 đồng!) Nếu anh ta mời chào khách đi đường và bảo rằng: “dô di anh, ở trong này có nhiều em đẹp lắm”. Thì đây có thể là một sự thật, dù là một sự thật phũ phàng. Tuy nhiên cái khả tín trong câu nói là có và anh ta cũng có nói thật. Và nghề của anh ta không biết làm gì hơn ngoài việc mời chào và nói câu này!

Nay Triết lập lại “ dô đi các ông, ở Việt Nam có nhiều gái…” thì cũng là câu mời chào của hàng ma cô dắt mối, không hơn không kém. Và chính cuộc viễn du của Triết cũng chỉ để lại mỗi câu nói này với khách ngoại cuộc. Tuy thế, nếu đem phân tách, câu nói của Triết chỉ có một phần nhỏ là sự thật còn đa phần là láo lếu., không có thật. Ấy là chưa kể đến phần vô đạo, bất nhân bất nghĩa trong câu nói ấy. Bởi vì, nó đã nhục mạ nhân phẩm người phụ nữ Việt Nam, trong đó có cả mẹ, mẹ vợ chi em con gái của Triết. Triết hạ nhục những ngươì này vì chữ “ gái” Triết chỉ nói chung chung, không khoanh vùng, địa điểm và khi nói chung chung thì người ta sẽ hiểu là “ gái “ trong ý tưởng của Triết sẽ bao gồm cả những người này. Về điểm này, Triết thật xứng đáng là cháu ngoan bác Hồ đấy! Nhưng với xã hội thì hình ảnh và câu nói này của Triết không còn gì đáng khinh bỉ hơn! Ấy là chưa kể đến điều y láo lếu bảo rằng:
Việc xử LM Lý đã được Tòa Thánh Vatican va Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đồng thuận. Nói thì như thế, nhưng xét cho cùng, đời của một tên dắt mối cũng khó mà nói được một câu khá hơn câu ây!


Chỉ tội cho thân phận phụ nữ Việt Nam dưới thời Việt cộng. Ở trong nước thì bị chủ tịch nhà nước Việt cộng làm ma cô dắt mối cho người ngoài vào hành lạc. Khi khách không đến, chúng không thỏa lòng lang dạ sói nên thay nhau đưa biết bao phụ nữ đi làm nô lệ tình dục cho hầu khắp nới trên thế giối với chỉ một mục đích, kiếm tiền chia nhau!


Trời cao liệu có thấy được nỗi tang thương này của dân Việt hay không?. Nên, có thể nói một cách không sai lầm là, qua câu mời chào này, tư cách của Triết, một tên đứng hàng thứ hai, thứ ba trong đảng, và đứng đầu cái gọi là guồng máy nhà nước Việt cộng, còn thua kém xa tư cách của một tên dắt mối ở ngã ba Chú Ía!


Nếu thượng vàng, lãnh đạo của Việt cộng đã thể hiện tích cực tư cách không hơn một tên ma cô, dắt mối cho gái, thì đàn em của chúng, những cán hạng gộc, hạng trung và hạng bét có khi nào hơn được cấp trên.? Ở đây, hãy dùng ngay một thì dụ vào ngày 20-3-2007 ở Huế thì có thể chứng minh được toàn bộ cái thượng vàng hạ cám của chúng đều lưu manh và bạo ác giống nhau. Dụ người không được thì chúng bịt mồm. Hình ảnh LM Nguyễn văn Lý bị chúng bức ép ra toà và bịt miệng kia có đủ sức chứng minh cho thế giới về cái man rợ của chúng hay chưa? Phần tôi, tôi tin là nhân loại sẽ không bao giờ quên được cảnh dã man của loài giặc Hồ này. Chúng giống như một lũ dã nhân trước ống kính của thế giới, chúng làm ô nhục cả vong linh Tiền Nhân của nòi giống Việt:

Theo đó, tôi dám viết rằng: Bao lâu lũ giặc Hồ còn thống trị trên đất nước Việt, bấy lâu dân tộc Việt Nam không có được một niềm an vui. Bởi vì, không bao giờ có người cộng sản tốt và bởi vì:.:

- Trường học ngoài cái chủ trương vô đạo của Hồ, của cộng, nơi ấy còn là nơi để những tên đạo tặc Việt cộng đóng vai thầy cô tác yêu tác quái trong chính những bài báo chúng đưa ra để đánh đấm nhau, mà chúng gọi là : Thầy đi gạ tình của trò để đổi lấy điểm.

-Công nhân hãng xưởng, cơ sở hành chánh thì bị lãnh đạo tổ chức đưa các nữ công nhân trẻ, dễ nhìn đi xa để “ kinh qua… học tập riêng với lãnh đão để được tăng lương vào ngạch.

-Ngay trong tôn giáo cũng bị chúng soi mòn, móc ngoặc, cài đặt người vào để hòng lũng đoạn làm chỉ huy. Tuy chúng chưa thành công trong lãnh vực này, nhưng ít nhiều đã để lại những chia rẽ cho hàng ngũ trong tôn giáo..
- Xã hội. Bước ra khỏi cửa không tìm được một lời nói thật. Bước vào trong cửa, tìm được một câu nói thật qủa là hiếm hoi!

- Công lý: Trộm cướp là lãnh đạo, chỉ huy từ trung ương đến địa phương, khiến nhân dân thành dân oan tràn trên bình diện cả nước?

- Chính trị. Hồ- cộng nêu khẩu hiệu:“ nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý và cán bộ là đầy tờ “ thì đầy tờ ngồi trên cổ nhân dân, thét roi bạo hành công lý và tiền của tài sản của nhân dân của đất nước thì chui lòn vào những cái túi tham ác của đảng viên từ trung ương tới địa phương.


Cụ Tú ơi: cụ hỏi đúng lắm: “Có đất nào như đất ấy không? Thưa cụ có ạ. Đất Việt Nam khi bị loài giặc Hồ thống trị. Theo đó, muốn xây dựng lại quê hương Việt Nam trong đạo lý và phú cường, Chúng ta không còn một chọn lựa nào khác ngoài sách lược:

1. Phải triệt hạ toàn bộ những chiêu bài, tàn tích vô đạo của Hồ của cộng đã và sẽ đem ra chiêu dụ.trong học đưòng, xã hội, tôn giáo và chính trị.

2 Phải đánh bật tận gốc rễ những tư tưởng nửa mùa, đi hai hàng:. Cộng nay đã chết, cộng nay đã thay đổi. Liên kết với cộng để diệt cộng, Nương cộng cứu dân bớt khổ..
Đây chỉ là những mánh mung của hoạt đầu chính trị, không phải là tư tưởng chân chinh muốn xây dựng lại một Việt Nam trong Tự Do, Dân Chủ và Phúc Lợi cho dân tộc. Chính Liên Sô và các nước đông âu đã có quyết tâm triệt để này. Họ đã thành công. Bởi vì.

Đường Chúng Ta Đi là đường Tự Do,
Là đường Dân Chủ, đường Công Lý
Là đường Nhân Bản, đường Phúc Lợi toàn dân.

Đường Chúng Ta Đi có tổ tiên, có nòi giống.
Đường Chúng Ta Đi là đường khoan dung, đường nhân hậu

Ta đi trên đường chính nghĩa, Hồ yêu tà đạo
Ta đi bảo vệ sự sống:, Hồ đua tranh giết người
Ta sống hữu thần., Hồ vô tín ngưỡng,
Ta xây tín nghĩa, Hồ diệt tình người.
Ta đường ngay thẳng, Hồ mê gian trá.
Ta vì công lý, Hồ sống lừa bịp.
Ta học làm người, Hồ theo nô lệ.
Ta người trung hậu, Hồ loài phản trắc…
.
Hôm nay diệt Cộng diệt Hồ,
Ngày mai công lý đến cho mọi người.



Phần sau: Chống cộng là chống cái gì?

Bảo Giang

Không có nhận xét nào: